Nghiêng nón bên sông - noi that dep
Nghiêng nón bên sông - noi that dep
Mỗi lần đi về phía Vỹ Dạ, từ đường Lê Lợi, rồi qua Đập Đá – lối đi mảnh mai hai bên là mênh mông nước, tôi hay nhìn về phía Đông, nhìn về thôn Vỹ. Đơn giản, bởi phía ấy không gian rộng mở với dòng Như Ý uốn cong cong.
Lần trở lại Huế này tôi cũng lại đi về phía thôn Vỹ để ra ngoại thành. Mới đến đầu Đập Đá, khi không gian phía trước mở ra, thoát khỏi những toà nhà hai bên đường, tôi đã chợt nhận ngay một điều rất khác, ở phía mà tôi thuờng không để ý. Những vành nón nhấp nhô, nghiêng nghiêng đầy quyến rũ trên mặt nước. Những vành nón ẩn khuất sau những tán lá màu xanh, những vành nón soi bóng xuống mặt sông Hương… Tôi cố nhớ lại nơi này trước đó như thế nào, tự nhiên thấy khó hình dung; và cuối cùng thì cũng nghĩ ra. Phải rồi, phía bên đó có một cái cồn nhỏ, cách bờ mấy chục mét. Cái cồn ấy bỏ hoang, chỉ có cây cỏ lúp xúp và những con thuyền nhỏ bé hay neo đậu ở đó…
Cũng là người hay la cà càphê quán xá, nhưng thực lòng tôi không chú trọng nhiều tới quán. Tôi thích những chỗ thoáng đãng, yên tĩnh và quan trọng là hơn là người ngồi cùng mình để chuyện trò. Ở Huế, tôi hay ngồi càphê ở bờ sông Hương, để đón những làn gió sông mát lành. Nhưng những vành nón nghiêng nghiêng này lần này đã cuốn hút tôi bước vào…
Một lối đi “đường bộ” đã được thiết lập – một nhịp cầu. Đúng là chỉ một nhịp thôi, từ bên này sang bên kia. Phải chăng người thiết kế cũng có chủ ý nhắc lại một nhịp cong cong của cầu Trường Tiền – một hình ảnh đậm nét xứ cố đô? Vào trong là những vành nón nhấp nhô. Không chỉ riêng Huế có nón, nhưng nón vẫn cứ là hình ảnh tiêu biểu của xứ Huế. Quán càphê ở Huế có nhiều, hình ảnh nón Huế cũng có nhiều, Huế cũng rất sẵn những khung cảnh lãng mạn để bay bổng ý tưởng. Nhưng quả thực ý tưởng “nghiêng nón bên sông” này làm tôi thích thú. Tất cả thật nhẹ nhàng, đơn giản.
Ôi những chiếc nón mỏng manh, những vành nón hững hờ! Tôi chọn chỗ ngồi nhìn ra Đập Đá, ngồi nép về phía trong mà nắng sớm vẫn xiên vào tận bàn, lấp lánh. Quán mang một cái tên rất… Huế, với chữ màu tim tím, cũng dễ hiểu thôi. Ở Huế không hẳn ấn tượng khác thường, mới lạ đã là hay; người ta vẫn nặng tình với những xưa cũ. Tôi đi ra, vẫn còn nghe văng vẳng câu hát, lần này bỗng xúc cảm lạ kỳ!
“Trở lại Huế thương, bài thơ khắc trong chiếc nón
Tôi thả xuống giòng sông Hương tìm em...
Giữa Huế mộng Huế mơ…” (*).
(*) – Lời ca khúc “Huế thương” của nhạc sỹ An Thuyên.
| |
|
|
Lối đi rợp bóng trúc
|
Những vành nón nghiêng nghiêng. Nhịp cầu cong cong dẫn vào không gian của những chiếc nón.
|
|
Một góc cận cảnh những vành nón.
|
KTS Lê Hải -theo sgtt.vn